Nguy cơ vỡ nợ của Chính phủ Mỹ: Áp lực chính trị và bài học về trách nhiệm tài chính

(DNTO) - Chính phủ Mỹ sẽ đứng trước nguy cơ vỡ nợ bởi một phần của khoản nợ 36.600 tỷ USD trong giai đoạn từ giữa tháng 7 đến đầu tháng 10/2025 nếu Quốc hội nước này không hành động để nâng trần vay nợ của Washington - Tổ chức tư vấn Trung tâm Chính sách Lưỡng đảng (BPC) Mỹ cảnh báo vào ngày 24/3.

Chính phủ Mỹ sẽ đứng trước nguy cơ vỡ nợ. Ảnh: Yahoo
Nguy cơ vỡ nợ này của Chính phủ Mỹ đã và đang trở thành một chủ đề nóng thu hút sự chú ý không chỉ trong nước mà trên toàn thế giới. Viễn cảnh này không chỉ phản ánh tình trạng căng thẳng chính trị nội tại mà còn là lời cảnh báo đối với hệ thống tài chính toàn cầu trước những bất ổn khó lường. Vậy đâu là nguyên nhân dẫn đến tình trạng này, và chúng ta có thể rút ra những bài học gì từ đây?
Mấu chốt của vấn đề nằm ở trần nợ công - một công cụ được thiết lập để kiểm soát mức độ chi tiêu của Chính phủ Mỹ. Khi Chính phủ không thể chi tiêu vượt quá giới hạn trần nợ mà không được sự chấp thuận của Quốc hội, điều này đặt ra một rào cản pháp lý nhưng đồng thời cũng trở thành nguồn cơn của những cuộc tranh luận đầy căng thẳng. Tháng 7/2025 được dự báo là thời điểm mà Bộ Tài chính Mỹ sẽ không còn khả năng thực hiện các nghĩa vụ tài chính nếu Quốc hội không hành động để nâng trần nợ.
Viễn cảnh một cuộc vỡ nợ không chỉ là vấn đề nội bộ của nước Mỹ. Với vai trò là nền kinh tế lớn nhất thế giới, bất kỳ sự gián đoạn nào trong khả năng thanh toán của Chính phủ Mỹ sẽ dẫn đến hệ quả lan rộng, gây ra sự hoảng loạn trên các thị trường tài chính và làm suy yếu niềm tin của các nhà đầu tư toàn cầu.
Các cơ quan xếp hạng tín dụng lớn như Moody's và Fitch thậm chí đã cảnh báo rằng việc không nâng trần nợ có thể khiến Mỹ mất đi vị thế xếp hạng tín dụng cao nhất - sự mất mát mang tính biểu tượng nhưng đầy thực tế về uy tín kinh tế.
Tuy nhiên, khi nhìn sâu hơn, vấn đề này không chỉ đơn thuần là tài chính mà còn phản ánh sự phân hóa chính trị ngày càng gay gắt tại Mỹ. Đối mặt với các bất đồng sâu sắc giữa hai đảng Dân chủ và Cộng hòa, việc đạt được đồng thuận về nâng trần nợ luôn là một nhiệm vụ khó khăn. Những cuộc thương thảo tại Quốc hội thường xuyên rơi vào tình trạng đình trệ hoặc bị trì hoãn đến sát thời hạn, khiến các cơ quan tài chính phải hoạt động trong môi trường bất định đầy rủi ro.
Vấn đề này chính là lời cảnh tỉnh về sự thiếu đồng thuận trong cách vận hành của hệ thống chính trị Mỹ. Việc nâng trần nợ không chỉ nên được xem là một giải pháp ngắn hạn để tránh nguy cơ vỡ nợ mà còn cần đi kèm với những cải cách căn bản trong hệ thống tài chính. Cụ thể, Quốc hội Mỹ cần cân nhắc việc thiết lập các cơ chế tự động điều chỉnh trần nợ dựa trên các chỉ số kinh tế. Điều này sẽ giảm thiểu sự phụ thuộc vào các cuộc đàm phán chính trị, đồng thời tăng cường niềm tin của công chúng và các nhà đầu tư.
Bên cạnh đó, Chính phủ cần thực hiện các biện pháp cải cách mạnh mẽ để kiểm soát chi tiêu công và cải thiện hiệu quả quản lý ngân sách. Việc kiểm tra và đánh giá các khoản chi tiêu không hiệu quả sẽ là bước đầu tiên để đảm bảo sự bền vững tài chính trong dài hạn. Nếu không có những bước đi căn bản, nước Mỹ sẽ tiếp tục đối mặt với các cuộc khủng hoảng tương tự, làm suy yếu vị thế của mình trên trường quốc tế.
Nhìn chung, nguy cơ vỡ nợ lần này là một hồi chuông cảnh báo mạnh mẽ về trách nhiệm tài chính và sự cấp bách của cải cách. Nó nhắc nhở chúng ta rằng trong một thế giới ngày càng phức tạp, sự ổn định của một quốc gia không chỉ dựa trên sức mạnh kinh tế mà còn ở cách họ quản lý và xử lý các vấn đề nội bộ của mình.