'Ra đường giờ này đâu có sung sướng gì'
(DNTO) - 19g, đường phố TP.HCM vắng lặng như tờ. Mới 2 tháng trước, giờ này đường phố vẫn huyên náo tiếng còi xe, tiếng cười nói... Nhưng nay, thay vào đó là tiếng chổi tre xao xác, tiếng bánh xe rác lăn vang khô khốc.
Chúng tôi có mặt trên nhiều tuyến đường sầm uất của TP.HCM sau 18g, thời điểm mà người dân phải tuân theo quy định không ra khỏi nhà khi không cần thiết. Con đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (quận Bình Thạnh) giờ đây không có một bóng người qua lại, nơi mà chỉ vừa khoảng 2 tháng trước vào giờ tan tầm, số lượng xe đi lại gần như phủ kín mặt đường.
Đứng nép bên vệ đường quan sát, phải đến 30 phút mới có vài chiếc xe lướt ngang, những chiến sĩ công an, dân phòng của các tổ tuần tra lưu động đang kiểm tra việc chấp hành các quy định giãn cách của người dân.
Lúc này, duy nhất chỉ có hai công nhân vệ sinh đang chậm rãi đẩy chiếc xe rác trên đường. Công nhân vệ sinh môi trường là một trong các nhóm đối tượng được phép ra đường trong thời gian giãn cách.
Nữ công nhân đi trước, dùng chổi gom từng đống rác, lá gọn vào thành đống, nam công nhân đi sau đẩy xe đến đâu thì hốt rác trút vào xe đến đấy. Nhịp nhàng, nhanh nhẹn như đã phối hợp cùng nhau rất lâu rồi.
Anh T., công nhân vệ sinh môi trường cho biết, nhà anh ở không xa lắm, sát chợ Bà Chiểu, hôm nay đến lượt anh trực ca tối. "Công việc thì không nhiều lắm, do mọi người ít ra đường nên đường phố cũng sạch sẽ hơn, có điều rác sinh hoạt thì tăng thêm gấp nhiều, do mọi người đều ở trong nhà".
"Công việc có đỡ hơn, nhưng cũng có điều khiến tôi lo lắng. Thỉnh thoảng có mấy cái khẩu trang người ta dùng xong vất thẳng ra đường. Giờ mình đâu có biết ai bệnh hay không, chúng tôi phải dùng bao nilon bọc ngoài bao tay cao su, gói khẩu trang lại rồi mới gom vào thùng. 2, 3 lớp vậy chứ cũng còn lo lắm, cầm xong là rửa tay liền", anh T. chia sẻ.
Nói là làm, cứ tầm 5, 10 phút là anh dừng xe đẩy lại, lấy chai cồn móc sẵn ở hông xe ra rửa tay rồi lại tiếp tục công việc. Chị N., đồng nghiệp của anh T. cũng trang bị 2 cái khẩu trang y tế, bên ngoài lại "bồi" thêm một khẩu trang vải.
Nhân lúc nghỉ ngơi bên vệ đường, 2 người đồng nghiệp ngồi cách xa nhau, trò chuyện cho đỡ buồn. Chị N. tâm sự, chị ở Sóc Trăng lên Thành phố là gần chục năm nay, lần đầu tiên chị thấy phố xá heo hắt tới như vậy. Mới đây khi đọc báo thấy có chị đồng nghiệp ở ngoài Bắc đi làm về bị cướp tiền, cướp xe khiến chị thấy lo lắng.
"Mấy bữa nay đi làm tôi đều kiếm đường nào có nhiều chốt kiểm soát mới dám đi, xa hơn cũng được. Nhà có mấy miệng ăn, lỡ mất mát lấy gì mà sống, lấy gì nuôi con", chị N. thật thà chia sẻ.
Tạm biệt anh T., chị N., khi đi tiếp những con đường thân quen trong Thành phố, chúng tôi thấy rất đông các anh, chị, cô, chú công nhân vệ sinh môi trường khác vẫn đang lẫm lũi dưới ánh đèn để giữ cho thành phố sạch đẹp...
Một người công nhân vệ sinh môi trường ở quận 3 bày tỏ: "Dịch dã phức tạp như vậy, phải ra đường đi làm giờ này có sung sướng gì đâu. Vậy mà chúng tôi vẫn thấy rất nhiều người ra đường. Thực sự, tôi mong mọi người cùng nhau giữ gìn ý thức, thực hiện nghiêm giãn cách xã hội để đẩy lùi dịch bệnh, giúp cuộc sống sớm trở lại bình thường".