Muôn nẻo đường yêu
(DNTO) - “Nẻo đời muôn vạn lối, yêu nhau vì lời nói, mến nhau qua nụ cười…” (lời một bài hát). Tất nhiên lời nói và nụ cười là một lợi thế tạo ra sự quyến rũ và luyến nhớ trong tình yêu. Nhưng trong thực tế, tình yêu không hề đơn giản như thế. Yêu doanh nhân càng khác biệt hơn nhiều.
Chia sẻ với chuyên gia tâm lý, Kim Loan cho biết, cô năm nay 27 tuổi là nhân viên văn phòng trong một công ty kinh doanh thiết bị, người yêu cô là giám đốc một công ty đối tác của sếp cô, tên Thuận, 32 tuổi. Dù đã chuẩn bị tâm lý yêu doanh nhân là phải chấp nhận việc họ không có nhiều thời gian dành cho mình nhưng Loan vẫn bị sốc.
Tuy còn đang trong giai đoạn yêu nhau nhưng có khi cả ngày không thấy anh nhắn tin hỏi han gì. Chỉ mỗi cuối tuần mới có cơ hội gặp nhau nhưng lần nào anh cũng tranh thủ kết hợp với giải quyết một công việc gì đó, với một ai đó. Thứ tự ưu tiên trong thời khóa biểu hằng ngày của anh là khách hàng, nhân viên, chơi tennis rồi mới đến người yêu. Gặp gỡ hoặc đi du lịch với Loan cũng nằm trong kế hoạch, lịch trình sinh hoạt của Thuận, chưa bao giờ anh dành cho cô một buổi gặp gọi là ngẫu hứng.
Loan cảm thấy bất an, nhiều lần cô đề cập chuyện chia tay, Thuận hứa sẽ sắp xếp thời gian cho hai người nhiều hơn nhưng lần nào cũng chỉ dừng lại ở lời hứa. Loan quyết tâm “cắt đứt” nhưng không lần nào cô có đủ dũng khí để thực hiện. Nói gì thì nói, một người đàn ông lịch lãm, khỏe mạnh, có địa vị, sự nghiệp lại không mang tiếng lăng nhăng trong thời buổi này không phải dễ tìm. Và cái chính là Loan cũng rất yêu anh. Đang loay hoay với mớ suy nghĩ rối ren thì mới đây, cô được Thuận mời về ra mắt gia đình anh và ngỏ ý tiến tới hôn nhân. Không thật sự nghiêm túc thì Thuận đã không đề nghị cưới. Lần này thì suy nghĩ của Loan lại chuyển sang hướng tích cực. Nhưng cô vẫn không hết băn khoăn.
Đang trong giai đoạn yêu nhau mà Thuận còn ít quan tâm tới cô như thế, liệu sau khi cưới nhau rồi cô có trở thành “hòn vọng phu” hay không? Cô biết tiền bạc anh dành cho cô thực sự sẽ không thiếu. Nhưng cô lo sợ thời gian và sự lãng mạn mà anh bị khiếm khuyết cộng với sự chai sạn của thương trường sẽ bào mòn cảm xúc của anh, ảnh hưởng tới hạnh phúc vợ chồng. Đó là nỗi băn khoăn không tự mình giải đáp được khiến Loan phải tìm đến chuyên gia tâm lý hôn nhân.
Một trường hợp khác, Phương Trinh đang là mẹ đơn thân, đã ngấp nghé tuổi 40, nhan sắc cũng không có gì nổi trội. Trong khi bạn trai chị, anh Thịnh, là chủ tịch tập đoàn có đến mấy công ty ở hai quốc gia đang làm ăn phát đạt. Anh đã ly dị vợ và có một con trai đang du học nước ngoài. Chị quen anh ấy vào một dịp tình cờ. Họ rất ít thời gian gặp nhau, vậy mà lần nào cũng ở trong tình trạng điện thoại anh liên tục réo. Hẹn nhau toàn chị phải chờ. Đi ăn chung anh cũng tranh thủ làm việc trên điện thoại, đến cụt hứng phát bực. Anh bảo anh không có cách nào khác vì sau lưng anh còn mấy ngàn con người, họ cần có việc làm và gia đình họ cần có cơm ăn.
Xác định doanh nhân là người thuộc về công việc, yêu doanh nhân không hề đơn giản, phần nghĩ mình không thể trèo cao và mơ mộng xa vời nên mới đầu chị chỉ định làm bạn cho vui. Nhưng lâu dần chị đâm ra ngưỡng mộ anh và thấy con tim mình rung động.
Vốn không còn trẻ, lại là một người thông minh, bản lĩnh, chị Trinh xác định yêu một doanh nhân thành đạt, chị phải là người đi bên cạnh họ và cùng họ vun đắp sự nghiệp chứ không phải lẽo đẽo theo sau để vòi vĩnh. Yêu doanh nhân có nghĩa là phải yêu luôn sự bận rộn của anh ta. Phải hiểu thời gian chính là tiền của họ.
Trong khi Thịnh bận rộn, Trinh học cách tự mình “hò hẹn với bản thân”. Chị dành thời gian cho mình nhiều hơn, chị đọc sách, xem phim, học cắm hoa để trang hoàng nhà cửa. Thay vì mướn người giúp việc, chị tự mình làm hết công việc nhà, tự trổ tài nấu nướng, tự tay ủi quần áo cho chồng. Chị dành thời gian tập yoga, học chơi tennis, môn thể thao mà anh thích và cùng chồng ra sân. Chị hiểu, với anh sân tennis cũng là nơi bày ra nhiều cơ hội làm ăn chứ không chỉ để vui chơi.
Ngoài sân tennis ra, hai vợ chồng chị luôn tận dụng mọi thời cơ để đi chung với nhau. Có thể cùng đi gặp đối tác, cùng tham dự một even có liên quan… Trong ngày, khi nào thấy hộp thư anh sáng đèn, chị gửi cho anh vài tin nhắn với lời lẽ yêu thương mà không nhất thiết cần anh trả lời. Lãng mạn hơn là một tin nhắn “đặt lịch” trước cho buổi tối, chẳng hạn…
Trải qua hơn 10 năm, con gái riêng của chị và con trai riêng của anh đã có gia đình, anh chị đã trở thành ông bà nội, ngoại của người ta. Gia đình họ thêm người, thêm tiếng cười vui, thêm ấm áp. Chị nghiệm ra: Yêu, lấy, chung sống với một doanh nhân, tạo lập một gia đình hạnh phúc, hôn nhân viên mãn không có gì là không thể.