Đam mê và hạnh phúc
(DNTO) - Ngày nay do hoàn cảnh xã hội rộng mở hơn, người phụ nữ có nhiều điều kiện để thực hiện đam mê của mình. Tuy nhiên tùy theo từng thời điểm, từng tình huống lẫn cơ hội mà mỗi người sẽ tự đưa ra cho mình một giới hạn để không ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Anh Hòa gần bốn mươi tuổi, là nhân viên ngân hàng. Chị Thu - vợ anh là nhân viên kinh doanh trong một công ty trách nhiệm hữu hạn dịch vụ xuất nhập khẩu với thu nhập tương đối cao. Thu là người phụ nữ có nhan sắc, thông minh và giỏi giang đồng thời có niềm đam mê rất lớn với công việc. Phụ nữ có đam mê thường rất dễ thành đạt, bởi họ biết đặt ra cho mình những mục tiêu trong cuộc sống và biết cách thực hiện những mục tiêu đó. Trong mắt đàn ông những người phụ nữ như vậy có sức hấp dẫn đặc biệt. Anh Hòa đã bị sức hấp dẫn ấy thu hút và anh đã cất công theo đuổi chị Thu.
Họ cưới nhau. Đó là một cặp thuộc hàng “đôi lứa xứng đôi”, là mơ ước của nhiều người. Hòa thật sự cảm thấy may mắn khi có được một người vợ giỏi giang và xinh đẹp. Nhưng càng ngày, anh càng thấy sự khác biệt giữa người phụ nữ luôn thả sức cho đam mê mà anh yêu trước kia với người vợ hiện tại.
Không thể hoãn sinh con, cũng không thể bỏ lỡ cơ hội theo học chương trình cao học. Ngày đầy tháng con gái, giao hết việc cúng kiến cho ông bà, Hòa chở Thu đến trường, đưa chị lên tận lầu hai thi hết môn. Hai năm đó là khoảng thời gian thực sự “kinh khủng” của anh. Thu vừa làm vừa học, thường xuyên đi sớm về muộn. Sau khi học xong có bằng thạc sĩ, được cất nhắc lên chức, tăng lương, Thu lấy đó làm động lực, ngày càng “phấn đấu” hăng say.
Từ ngày lên chức trưởng phòng, tham gia nhiều cuộc hội thảo, gặp gỡ khách hàng, các event tầm cỡ… Thu có thêm suy nghĩ phải tạo dựng cho mình hình ảnh trước công chúng. Thế là chị tham gia khóa tập yoga, khiêu vũ và tập chơi tennis... Không kể những chuyến du lịch cùng cơ quan hay những chuyến công tác dài ngày khiến Thu phải xa nhà hàng tuần liền.
Lâu dần, công việc nhà không biết từ lúc nào đã thành nhiệm vụ của Hòa kể cả việc đưa đón con gái đi học. Nhiều bữa cơm tối hầu như chỉ có hai bố con. Lắm khi có cả cơm hàng cháo chợ. Thời gian vợ chồng ra ngoài ăn uống, cà phê, tán dóc cùng bạn bè hoặc những ngày cuối tuần, Thu trổ tài nấu nướng để cả nhà thưởng thức, tận hưởng những giây phút thư giãn bên nhau… đã thành xa xỉ. Thậm chí ngay cả thời gian hai vợ chồng “gần gũi” cũng trở nên hiếm hoi.
Thật tình mà nói Thu không đua đòi, phung phí, không vun vén cá nhân. Tất cả là vì công việc, vì niềm đam mê bất tận của chị ấy và vì những món tiền mà chị ấy mang về. Anh Hòa cho biết, anh không phản đối việc vợ làm những điều cô ấy yêu thích. Anh cũng không định kiến khi cô ấy sẵn sàng bỏ con cái ở nhà cho anh trông, đi nhậu với đối tác đến nửa đêm. Tuy nhiên, cái gì cũng phải có giới hạn của nó.
“Thử nghĩ đổi lại người ấy là tôi. Cứ sáng sớm ra khỏi nhà cho đến lúc cơm tối dọn ra thì mang bộ mặt uể oải vì áp lực công việc về nhà, ngồi vào bàn vơ vội vài đũa. Một tuần đôi ba ngày tiếp khách tới nửa đêm, về nhà say khướt. Chủ nhật, ngày lễ ngủ vùi như bị phạm thuốc. Đàn ông mà như thế còn không thể chấp nhận, không thể thông cảm, huống hồ…”, anh Hòa bức xúc.
Không thể phủ nhận ngày nay phụ nữ cũng có nhu cầu và được quyền theo đuổi đam mê của mình, đó là sự bình đẳng. Nhưng khi bạn đã chấp nhận có gia đình thì bản thân phải biết cân bằng giữa gia đình và công việc. Làm mẹ được xem là thiên chức của phụ nữ. Mải theo đuổi đam mê bỏ bê gia đình con cái, đó là nguyên nhân dẫn đến tình trạng trẻ em hư hỏng, trầm cảm ngày càng nhiều trong xã hội hiện đại. Dù có bình đẳng đến đâu, bản thân đàn ông vẫn không thể làm tốt những công việc thuộc về thiên chức của người phụ nữ.
Là đàn ông dù thương yêu, độ lượng và thoáng đạt tới đâu, họ vẫn mơ ước mỗi ngày được ăn cơm vợ nấu, tối được ôm vợ ngủ, ngày lễ tết được cùng vợ con đi thăm thú họ hàng, thưởng thức danh lam thắng cảnh. Vì một gia đình hạnh phúc và tương lai con cái, chị em nên để cái gánh gia đình và đam mê sự nghiệp trên vai sao cho cân bằng. Chỉ cần bên trọng bên khinh là chúng ta sẽ mất thăng bằng có khi té chúi nhủi lúc nào không hay.