‘Hỡi em, người con gái Việt Nam*’
(DNTO) - Trong cuộc chơi SEA Games 33, liên tiếp 2 sự cố xảy ra đều rơi vào các cô gái. Nó gợi lên cho giới mộ điệu niềm trắc ẩn về cái nhìn, sự tôn trọng và chính sách đãi ngộ của xã hội đối với nữ giới nói chung và trong lĩnh vực thi đấu thể thao nói riêng.
Không có người phụ nữ mạnh mẽ
Trận đấu chung kết giữa nữ Việt Nam và Philippines đã kết thúc với kết quả hòa 0-0 sau 120 phút, và kết quả Philippines đã giành chiến thắng 6-5 trong loạt sút luân lưu. Trong thi đấu thể thao, thắng thua là lẽ thường tình. Nhưng trận thua tức tưởi trước Philippines của đội tuyển nữ Việt Nam tại SEA Games 33 lần này đã khiến không chỉ các tuyển thủ mà nhiều người hâm mộ đã bật khóc - những giọt nước mắt thất vọng, buồn bã, tiếc nuối, xen lẫn uất ức.
Sự việc có thể ghi nhận tóm tắt như sau: Tại phút thứ 29, cầu thủ Vạn Sự đi bóng bên cánh phải rồi tạt vào trong, Bích Thùy đánh đầu hiểm hóc ghi bàn. Ngay sau đó, trọng tài biên phất cờ báo việt vị, từ chối bàn thắng. Mặc dù các pha quay chậm cho thấy Bích Thùy không hề việt vị.
Giọt nước mắt uất ức vì bị trọng tài đối xử bất công trên sân cỏ. Ảnh: Internet
Quyết định sai lầm nghiêm trọng này của trọng tài được cho rằng đã khiến ta mất cơ hội giành huy chương vàng. Đồng thời gây ra nhiều tranh cãi và phẫn nộ trong dư luận người hâm mộ Việt Nam.
Trước đó, cũng trong khuôn khổ SEA Games 33, dư luận đã phản ứng mạnh mẽ trước sự việc nữ vận động viên bơi lội Việt Nam Võ Thị Mỹ Tiên bị ông Đinh Việt Hùng - Phó chủ tịch thường trực Hiệp hội Thể thao dưới nước Việt Nam - góp ý “thô bạo” ngay trên bục nhận huy chương, khiến cô bật khóc nức nở trước đông đảo khán giả và truyền thông quốc tế.
Không có người phụ nữ mạnh mẽ chỉ có người phụ nữ biết cách giấu đi sự yếu đuối của mình. Cho dù đó là vận động viên thể thao.Vì thế, khi uất ức vì bị trọng tài đối xử bất công trên sân cỏ hay phải hứng chịu lời nói sát thương ngay khi vừa bước xuống từ bục vinh quang, các cô gái vàng của chúng ta cũng đã rơi lệ.
Từ niềm tự hào đến sự tôn trọng và chính sách đãi ngộ
Những giọt nước mắt không chỉ khiến chúng ta - những người hâm mộ - thêm yêu quý ngưỡng mộ tài năng và trân trọng sự đóng góp của họ cho nền thể thao nước nhà. Mà sự cố trên thêm một lần nữa cho chúng ta nhiều suy ngẫm về cái nhìn, sự tôn trọng của xã hội đối với nữ giới nói chung và trong lĩnh vực thi đấu thể thao nói riêng.
Là phụ nữ Việt Nam, ai cũng tự hào về mang trong mình dòng máu Bà Trưng, bà Triệu, Bà Định, Bà Bình: Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang, nhân từ, thủy chung , chịu thương, chịu khó… Trong chiến đấu, kiên cường, dũng cảm không thua nam giới; Trong lao động, chăm chỉ cần cù, sáng tạo; Trong gia đình chiều chồng thương con đảm đương, gánh vác… Những giá trị truyền thống đó đã không ngừng chuyển hóa nâng lên đẳng cấp mới làm ra những người phụ nữ hiện đại: "Tự tin - bản lĩnh - trí tuệ - sáng tạo".
Với bóng đá nữ, không kể rủi ro lần này, đánh bại Myanmar 2-0 ở trận chung kết SEA Games 32, Việt Nam trở thành quốc gia có đội tuyển bóng đá nữ giàu thành tích nhất lịch sử Đại hội với 8 lần giành Huy chương Vàng bao gồm các năm 2001, 2003, 2005, 2009, 2017, 2019, 2022 và 2023. Đồng thời cũng là đội tuyển nữ đầu tiên trong khu vực, 4 lần liên tiếp vô địch SEA Games.
Với bộ môn bơi lội phải kể đến các thế hệ kình ngư Việt Nam như tượng đài Nguyễn Kiều Oanh, huyền thoại Nguyễn Thúy Hiền, "tiểu tiên cá" Nguyễn Thị Ánh Viên, cùng với các tài năng Võ Thị Thanh Vy, Phạm Thị Vân, Lê Hoàng Bảo Ngọc, Nguyễn Diệp Phương Trâm...
Cho thấy rất nhiều thế hệ nữ vận động viên bơi lội Việt Nam đã góp phần tạo nên lịch sử và mang về vinh quang cho đất nước.
Nói về bình đẳng giới, 1945 Hiến chương Liên Hợp Quốc công nhận quyền bình đẳng nam nữ; 1979: Công ước CEDAW ra đời, bản tuyên ngôn nhân quyền cho phụ nữ. 1985: Hội nghị Nairobi đánh dấu sự ra đời của nữ quyền toàn cầu, thông qua Chiến lược Nairobi.
Tại Việt Nam, Điều 9 trong Hiến pháp 1946 ghi: "Đàn bà ngang quyền đàn ông về mọi phương diện") và cụ thể hóa hơn trong Hiến pháp 1959, đỉnh điểm là ban hành Luật Bình đẳng giới năm 2006, có hiệu lực từ 1/7/2007, nhằm cụ thể hóa các quyền bình đẳng và nội luật hóa các công ước quốc tế.
Thế nhưng, có một thực tế, dù bóng đá nữ Việt Nam có nhiều thành tích tốt, có những giải đấu thành tích cao hơn đội bóng nam thì sự quan tâm và đãi ngộ của xã hội dành cho họ vẫn còn khoảng cách rất lớn so với nam giới: Lượng fan ít hơn, lượng người xem và tài trợ cùng mức đãi ngộ kém hơn. Và do đó ít thu hút người đầu tư hơn, dẫn đến doanh thu thấp hơn…
Võ Thị Mỹ Tiên bị góp ý “thô bạo” ngay trên bục nhận huy chương, khiến cô bật khóc. Ảnh: Internet
Tóm lại, cho dù nỗ lực hết sức, việc thu hẹp khoảng cách với bóng đá nam của chị em vẫn còn rất xa xôi và mơ hồ. Một đêm bão bùng cho vô địch bóng đá nữ: “Ước mơ chỉ là mơ ước”.
Vẫn biết sự so sánh nào cũng khập khiểng nhưng không thể phủ nhận thực tế ngày càng có nhiều phụ nữ nghiêng vai gánh vác trách nhiệm đóng góp cho xã hội, cho đất nước. Không chỉ trên lĩnh vực thể thao mà còn bao gồm các mặt trận văn hóa nghệ thuật, kinh tế tài chính…
Khi gặp rủi ro, sự tổn thương của phụ nữ bao giờ cũng nặng nề hơn nam giới. Mong rằng xã hội cần có cái nhìn công bằng, thấu đáo hơn trước vai trò cống hiến của nữ giới.
*Thơ Tố Hữu