Làm sao để bố mẹ và con cái thấu hiểu nhau?
(DNTO) - Trong khi cơn sốc bởi thông tin em nam sinh lớp 10 nhảy từ lầu 22 xuống đất được cho là tự sát chưa kịp lắng xuống; trong khi những hồi chuông báo động, cảnh tỉnh dồn dập vẫn chưa kịp tắt thì…
Trưa ngày 4/4, tại chung cư The Vesta (Phú Lãm, Hà Đông, Hà Nội), tiếp tục xảy ra vụ việc thương tâm khi một học sinh cấp 2 rơi từ căn hộ cao tầng xuống đất tử vong.
Câu chuyện còn trong vòng xem xét nên chưa thể kết luận gì về nguyên nhân khiến nạn nhân rơi từ tầng cao của tòa nhà. Tuy nhiên, có lẽ cái chết của những đứa trẻ rơi từ tầng cao xuống đã khiến không còn một trái tim nào có thể đập theo nhịp bình thường. Đau đớn quá.
Khi các em quyết định kết liễu cuộc đời mình cho dù là đã nung nấu ý nghĩ từ trước hay trong một phút bốc đồng thì chắc chắn đó chỉ là vạn bất đắc dĩ, không em nào muốn. Bởi vì xét về mặt tâm lý, con người luôn có bản năng sinh tồn và khát vọng sống rất mãnh liệt. Khi các em chọn cho mình cái chết có nghĩa là với chúng, con đường sống hoàn toàn bế tắc.
Khi có một sự việc tương tự xảy ra, chúng ta thường đi tìm nguyên nhân và quy trách nhiệm cho bố mẹ, nhà trường và xã hội. Tất nhiên, không thể phủ nhận người lớn chịu trách nhiệm không nhỏ vào chuyện tự sát của trẻ vị thành niên.
Nhưng giá như các em được chỉ ra và biết cách làm thế nào để cùng với người lớn chủ động cải thiện các mối quan hệ… giá như các em được rèn luyện tốt những kỹ năng sống. Biết cách tương tác tốt với người lớn để tạo nên những mối quan hệ hoàn hảo thì những trường hợp thương tâm như trên chắc sẽ rất hạn hữu.
Có khi nào các con oán trách bố mẹ không hiểu và thông cảm cho các con trong khi các con cũng không hiểu và thông cảm cho bố mẹ?
Rất nhiều bạn than thở, con có nhiều chuyện muốn kể với mẹ, nhưng khi kiếm mẹ thì hầu như lúc nào mẹ cũng hai tay hai điện thoại đang làm việc với khách hàng nên con lại thôi không dám làm phiền.
Thậm chí có bạn mồ côi mẹ, ở với bà, cha đi làm xa, lâu lâu mới về thăm một lần. Sự khiếm khuyết tình thương nghiêm trọng khiến có lúc con con trách cha: “Con không cần tiền, còn cần cha ở nhà với con”. Nhưng con có hiểu không, không có tiền thì không thể sống được. Chi phí ăn uống, áo quần, thuốc men, học hành, điện nước… tất cả đều là tiền cả.
Cho nên sự bận rộn bươn chải ngoài xã hội, đầu tắt mặt tối để kiếm tiền, khiến các ông bố bà mẹ lúc nào cũng than bận rộn và cũng lấy đó làm lý do để lý giải cho việc không thể theo sát bên con.
Tất cả các ông bố bà mẹ tuy có cách dạy dỗ ứng xử khác nhau, nhưng tựu trung đều do thương con và muốn cho các con nên người giỏi giang, thành đạt, có cuộc sống sau này sung sướng, giàu sang.
Tất cả các ông bố bà mẹ bây giờ đa số là sinh con rất muộn nên khoảng cách thế hệ khiến hai bên khó đồng điệu trong quan điểm, sở thích và tính cách.
Với những bố mẹ thành đạt có địa vị xã hội thì sự đạo mạo, chỉnh chu, phương trưởng của họ khiến các con e ngại, thiếu tự tin và thiếu sự gần gũi dẫn đến né tránh việc trò chuyện.
Các con đã có khi nào thấu hiểu và thông cho cha mẹ những lẽ trên hay không? Hãy đảm bảo rằng các con đủ sự thấu hiểu. Và khi đó, các con cần mạnh dạn chủ động quan tâm và chia sẻ với bố mẹ theo cách của mình.
Thời đại phát triển của công nghệ, các phương thức giao tiếp trực tuyến, ứng dụng tin nhắn đã trở thành công cụ không thể thiếu. Đây là một phương thức hữu hiệu để trò chuyện với bố mẹ nếu như các em ngại trao đổi trực tiếp.
Facebook cũng là một kênh thông tin mà qua đó bố mẹ và con cái cũng có thể hiểu nhau hơn. Một phương tiện truyền thống nữa là viết thư tay.
Khi nhắn tin, khi biên status hoặc khi viết thư điện tử hoặc thư tay là lúc bạn có nhiều thời gian để suy nghĩ, tâm trạng thoải mái, kiểm soát cảm xúc tốt hơn, bạn sẽ bình tĩnh, tự tin, thư thả chọn ý tứ, câu từ, sắp xếp trình bày điều mình muốn nói một cách đầy đủ nhất. “Lợi hại” của chữ viết là bạn có thể tẩy sửa, viết lại thậm chí xóa luôn.
Đặc biệt phương pháp này rất hữu hiệu với các bạn không dễ bày tỏ cảm xúc hay thể hiện suy nghĩ ra ngoài. Hoặc là đối với những người thiếu kiên nhẫn hay trong cơn căng thẳng tức giận khó kiểm soát được lời nói của mình. Bên cạnh đó, việc nhắn tin hoặc viết thư cũng giúp cha mẹ chủ động lựa chọn thời điểm thích hợp để đọc. Thường khi đó là những lúc họ đang bình tâm, không nóng giận, bực tức và nhất là “đang rảnh”.
Nếu như bạn cho rằng mình không giỏi viết lách, không có khả năng diễn đạt khúc chiết, bố cục rõ ràng, bạn cũng có thể nghĩ gì nói nấy… Bằng không vẫn còn có một cách nữa là bạn có thể tâm sự hay nhờ sự hỗ trợ của một người lớn khác. Người đó có thể là ông bà, cô bác, thầy cô giáo mà bạn tin tưởng.
Tóm lại, nếu không thể hoặc không có thời gian để trao đổi trực tiếp, thậm chí rơi vào trường hợp mà dân gian cho là “khắc khẩu” với bố mẹ thì các bạn hãy nhắn tin, viết thư hoặc nhờ sự trợ giúp của người nào đó mà bạn tin cậy.
Trong cuộc sống không có cái gì gọi là bế tắc nếu chúng ta bình tĩnh, thiện chí tìm cách tháo gỡ nó.