Vi vu hàng quán sau mùa giãn cách nhớ đừng quên...
(DNTO) - Ngày 28/10, các cơ sở kinh doanh dịch vụ ăn uống tại TP.HCM đã được phục vụ tại chỗ. Đây không chỉ là nỗi vui mừng của người kinh doanh, mà còn là niềm hân hoan của thực khách, nhất là giới trẻ sau gần 5 tháng giãn cách, ở nhà “ăn cơm má nấu”.
Thưởng thức tại chỗ món ăn mình ưa thích cùng với gia đình, bạn bè, đấy không chỉ là niềm vui mà không gian đặc trưng của quán ăn còn mang lại cho chúng ta cảm giác ngon miệng hơn nhiều so với mang về nhà.
Trong khi chờ đợi món ăn được mang lên, bạn sẽ tha hồ hít hà mùi vị nồng nàn của gia vị bay ra từ góc bếp, được đắm mình trong những làn khói quyện vào nhau lảng đảng. Món ăn khi dọn lên bảo đảm còn nghi ngút khói. Mùi nước dùng sóng sánh vị ngọt thanh của phở, hủ tiếu, bánh canh, cháo lòng… hay đĩa cơm nấu bằng loại gạo tấm thơm phủ bên trên là một “tổ hợp sà bì chưởng” điểm xuyết những mẩu hành mướt xanh của đĩa cơm tấm. Hình ảnh lượng khách khá đông tại một số quán liên tục hết chỗ trong hai ngày qua cho thấy, đây là sự kiện được nhiều người trông đợi sau gần 5 tháng thành phố giãn cách vì đại dịch Covid-19.
Không ai đếm hết có bao nhiêu hàng quán phục vụ ăn uống ở Sài Gòn. Chỉ biết rằng bất kể khi nào, bất kể đang ở đâu, chỉ cần bạn có nhu cầu là bạn sẽ tìm được rất dễ dàng nhanh chóng một địa điểm ăn uống.
Ăn hàng quán từ lâu đã trở thành thói quen của thị dân ở các thành phố. Nhờ vào sự tiện lợi, phong phú, đa dạng và nhất là tiết kiệm được thời gian trong thời buổi cuộc sống con người luôn tất bật mà “cơm hàng cháo chợ” đã dần dần thay thế cho bữa cơm gia đình.
Mấy tháng giãn cách, bữa cơm gia đình được dịp trở lại thời “hoàng kim” của nó. Lương thực, thực phẩm tuy có đắt một chút nhưng các bà nội trợ chỉ việc ngồi yên tại chỗ đã có thịt cá rau củ dự trữ.
Đây là thời gian mà các bà, các cô có dịp biễu diễn, phát huy hết khả năng nấu nướng, chế biến món ăn phục vụ gia đình. Thực đơn bữa sáng của nhiều nhà vẫn không hề “nghèo nàn”một chút nào, nào là hủ tiếu, phở bò, bánh canh, mì xào các kiểu. Các bữa ăn chính có khi được thay đổi bằng cháo gà, bún chả, bánh xèo… Thức uống vẫn có trà sữa trân châu, các loại nước ép trái cây, đặc biệt là cam vắt nguyên chất, thêm nước xã chanh gừng… Tuy có nhiều món bị “biến tấu” ngộ nghĩnh do tình hình “loạn” gia vị, có gì dùng nấy. Nhưng nói chung món ăn không quan trọng. Quan trọng là bữa cơm gia đình thật sự được trở về đúng vị trí “thiêng liêng” của nó.
Đó là những bữa cơm với đầy đủ các thành viên quây quần bên nhau, chuyện trò, trao đổi. Nơi trẻ nhỏ cùng giành nhau những món mình khoái khẩu trong tiếng cười giòn tan. Nơi người lớn truyền dạy cho con trẻ những điều hay, lẽ phải từ việc ăn trông nồi ngồi trông hướng, đi thưa về trình, gọi dạ bảo vâng, anh em như thể tay chân, công cha như núi Thái Sơn/ nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra…
Đó còn là nơi lưu dấu kỷ niệm của mỗi đời người, nơi có hình ảnh người mẹ, người chị cần mẫn lo lắng, chăm sóc từng món ăn cho các thành viên trong gia đình bằng tình yêu thương gửi gắm trong từng hương vị; là kết quả sự cần lao của cha hiện ra trên lưng áo đẫm mồ hôi. Bữa cơm gia đình chính là nơi gắn kết các thành viên lại với nhau, là nơi thắp lửa mỗi ngày để ngôi nhà luôn ấm áp; là nơi mà mỗi thế hệ với lối tư duy khác nhau, sự ảnh hưởng của nhiều nền văn hóa khác nhau, thói quen, quan điểm, nhịp điệu sống cũng khác nhau có dịp kết nối để cùng lắng nghe, thấu hiểu và san sẻ, cùng yêu thương và sống có trách nhiệm với nhau hơn.
Bởi vậy, khi bữa cơm truyền thống dần thiếu vắng trong mỗi ngôi nhà, nhất là ở những gia đình trẻ thành thị do xu hướng phát triển xã hội tạo nên sự bận rộn, các mối quan hệ bên ngoài, nhu cầu thích đổi mới, khám phá của giới trẻ…, nhiều chuyên gia tâm lý hôn nhân và gia đình trong các công trình nghiên cứu của mình đã tỏ ra lo ngại sự thiếu vắng bữa cơm gia đình thường xuyên sẽ làm cho giềng mối gia đình bị lỏng lẻo, tình cảm giữa các thành viên ngày càng xa.
Thành phố giãn cách, chúng ta đã có gần năm tháng để “ăn cơm má nấu”, để đắm mình trong không khí ấm áp sum vầy của bữa cơm gia đình, để nhận biết ở đó sự yêu thương gắn kết bền chặt của tình thân. Nhưng khi hàng quán mở cửa cho ngồi ăn tại chỗ, nhà nhà, người người vẫn háo hức, mừng vui. Dù còn khá e dè nhưng ai ai cũng cố “rón rén” tìm cho mình một chỗ. Đó là quy luật của sự phát triển xã hội, đương nhiên là không thể phủ nhận.
Tuy nhiên, bữa cơm gia đình cho đến thời điểm này vẫn còn nguyên giá trị của nó. Hãy dành một chút thời gian, một chút cố gắng, ít nhất vài lần trong tuần, trở về nhà, ngồi bên gia đình, thưởng thức bữa cơm đoàn tụ để thắp lên ngọn lửa yêu thương.