Về quê cùng chống dịch
(DNTO) - Hơn lúc nào hết, nỗi nhớ nhà, nhớ quê đang là thứ cảm xúc tràn lấp con tim của những người tha hương. Nó đi kèm với nỗi sợ bệnh, sợ cô đơn, nỗi lo lắng cho người thân ở quê và nỗi lo sợ… đói. Được về quê, là nhu cầu, là mong muốn là khát khao của họ trong lúc này.
Với những người phải rời bỏ quê hương vì bất cứ lý do gì thì nỗi nhớ quê nhà trong họ bao giờ cũng là nỗi nhớ sâu nặng nhất.
Quê nhà là nơi mà ở đó, tên người, tên đất, tên núi, tên sông đã trở nên máu thịt với mỗi con người. Gia đình là nơi mà ở đó người ta sống thật với mình nhất, không phải “gồng” lên đối phó…
Ở nơi đó, mỗi người có thể trở về ngả vào vòng tay cha mẹ mỗi khi bất trắc. Ở nơi đó, mỗi người có thể trở về tựa lưng vào người bạn đời của mình tìm hơi ấm sẻ chia khi bị sóng đời vùi dập. Ở nơi đó, có ánh mắt trong veo, có nụ cười hồn nhiên của con trẻ làm tiêu tan bao nhiêu cơ cực. Tất cả tạo thành một điểm tựa, nâng đỡ cho mỗi đời người.
Với những người chọn TP.HCM làm chốn mưu sinh bằng các nghề lao động phổ thông tự do, buôn gánh bán bưng ở chợ, ở vỉa hè hoặc làm công nhân trong các khu công nghiệp còn chan chứa nỗi niềm hơn. Họ làm việc với mục đích kiếm tiền gửi về quê nuôi cha mẹ, con cái. Thu nhập của họ thường theo kiểu “làm ngày nào xào ngày nấy”. Nhưng chi phí thì trăm thứ phải lo. Bữa ăn thường là cơm hàng cháo chợ, nơi ở thường là những căn phòng trọ chật chội, bức bối.
Trước sự bùng phát và diễn biến phức tạp của dịch Covid-19, TP.HCM phải áp dụng các biện pháp giãn cách xã hội phù hợp để khống chế dịch bệnh, khiến rất nhiều hoàn cảnh rơi vào khó khăn, trong đó có những người từ các tỉnh đến thành phố chữa bệnh, sinh viên nghèo, người lao động thất nghiệp do dịch bệnh, không có nơi ở…
Cảnh mất việc, lo lắng, sợ hãi, nhớ nhà… là mối quan tâm lớn nhất của họ trong lúc này. Được ở bên cạnh người thân trong ngôi nhà của mình sẽ khiến họ yên tâm và bớt đi rất nhiều áp lực. Đó là nỗi lòng và mong muốn có thật trong giai đoạn này của rất nhiều người từ các vùng miền đến Sài Gòn ở trọ làm ăn, sinh sống và học tập.
Thấu hiểu nỗi lòng của người dân, đã có các tỉnh, thành chủ trương đưa bà con từ TP.HCM về quê tránh dịch, chiều 13/7, ông Lê Quang Nam, Phó chủ tịch UBND TP. Đà Nẵng, cho biết lãnh đạo thành phố đã đồng ý chủ trương đưa công dân Đà Nẵng có nhu cầu từ vùng dịch, đặc biệt là ở TP.HCM trở về quê, chủ động phương án bố trí, đảm bảo công tác phòng, chống dịch bệnh. Hội Đồng hương Đà Nẵng bố trí xe chở miễn phí và tặng mỗi người 500.000 đồng làm lộ phí. Đồng thời tặng tiền ăn cho đồng bào khi cách ly tập trung.
Cũng trong ngày 13/7, Hội đồng hương Quảng Nam tại TP.HCM làm đầu mối liên lạc đã kêu gọi người dân địa phương ở TP.HCM đăng ký để được hội đồng hương và chính quyền hỗ trợ đưa về quê. Quảng Nam đã hỗ trợ 2 tỷ đồng và 10 chuyến xe đón dân về quê.
Trước đó, tỉnh Bình Định sau 3 ngày kể từ 7/7 cũng đã đón được 500 người về từ TP.HCM, tạo điều kiện cho bà con sum họp gia đình trong thời điểm khó khăn này.
Sáng 17/7, ông Võ Trọng Hải - Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh, cũng cho hay Hà Tĩnh đang lên phương án đón công dân có nguyện vọng về quê đăng ký qua hội đồng hương từ TP.HCM.
Để đưa được bà con về quê, địa phương có rất nhiều việc phải lo, từ khâu tổ chức thực hiện đến xe cộ, tổ chức khu cách ly… Nhưng tin tưởng với tinh thần đoàn kết, đùm bọc, chia sẻ, người dân về từ TP.HCM cùng với người dân địa phương sẽ cùng chung tay vượt qua khó khăn.
Trong lúc này, ai cũng "cố thủ" nên ai cũng sợ. Nhưng mong rằng người ở quê không nên để xảy ra việc kỳ thị, xa lánh, từ chối người từ vùng dịch Covid-19 về. Vì khi rời quê ra đi, bà con cũng vì nghèo khó mà phải mưu sinh, giờ cũng vì hoàn cảnh khó khăn bà con mới chọn cách trở về quê. Cho nên, đỡ đần tương trợ nhau trong lúc này cũng là một chút tình quê ấm áp.
Còn đối với bà con được đón về quê tránh dịch thì nên vì lợi ích cộng đồng chịu khó tuân thủ nghiêm quy định cách ly tập trung. Không phải chạy từ vùng tâm dịch về là tìm sự an toàn cho riêng bản thân mình mà là để cùng với bà con chung tay phòng chống dịch. Bởi vì dịch bệnh hiện đang lây lan trên khắp các tỉnh thành trong cả nước với tốc độ rất nhanh và khó lường.