Kiếm tiền dễ như… Dũng Khùng
(DNTO) - Người ta nói Dũng Khùng kiếm tiền dễ như trở bàn tay. Phim Dũng làm ra thì đa số là từ ăn cho đến… ăn đậm. Làm giám khảo chém gió trên mọi mặt trận, làm phim quảng cáo, làm đạo diễn sân khấu, làm nhạc… chỗ nào thấy danh tiếng tiền bạc là thấy Dũng khùng ở đó. Vậy kiếm tiền có dễ không?
Dũng khùng giàu cỡ nào?
Mang câu hỏi này đến trực tiếp gặp Dũng Khùng, tôi được y tặng cho một câu thơ:
Làm phim, làm nhạc, làm tình
Hình kinh tế cũng xông xênh ít nhiều.
Nhưng “xông xênh” tới đâu thì y không nói. Người ta đồn Dũng Khùng có 4 cái nhà, 8 miếng đất và 16 cái xe. Trên thực tế y chỉ có duy nhất một căn hộ, sớm tối sống đời độc thân cùng với… hai con rùa. Đất y cũng tính mua nhưng người ta chưa bán trong khi chiếc xe mà người ta thấy y di chuyển nhiều nhất là… taxi.
Không biết Dũng Khùng giàu đến đâu nhưng đấy là một người rất ít khi nói chuyện về tiền. Đi nhậu với y ít bao giờ phải dùng tới tiền. Khi mình vừa chạm tay vào bóp đã thấy y nói với nhân viên “khỏi thối, cám ơn em”. Nhiều thanh niên đi nhậu cứ đến khi trả tiền là giả vờ say. Còn Dũng Khùng dẫu có say thật thì đến khi tính tiền lại tỉnh như sáo. Ngồi bật dậy như điện, giật lấy tờ bill với thủ pháp nhanh không kịp đỡ, bỏ tiền vào rồi… ngất tiếp. Sáng hôm sau kiểu gì cũng có tin nhắn hỏi bạn bè: “Ủa hôm qua tui về nhà cách nào, rồi ai tính tiền?”.
Với y, tiền bạc chỉ để mua sự thoải mái. Nên công việc nào nhiều tiền mà không vui thì không nhận. Bởi vậy mới là… Dũng Khùng chớ. Mà cái tên Dũng Khùng từ đâu mà ra? Trong chúng ta, ai mà chả thích đặt biệt danh cho mấy đứa bạn. Riêng Dũng Khùng thì tự… đặt biệt danh cho chính mình. Số là trong trường có quá nhiều Dũng, nên Dũng tự gọi mình là Dũng Khùng để tạo sự khác biệt. Vậy tại sao y lại gọi mình là Dũng Khùng? “Có ai tỉnh mà đặt tên đó không?”, y vặn lại.
Dũng Khùng ban đầu ôm mộng làm nhạc sĩ. Nhưng cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ngăn lại. Ông nói Dũng Khùng nên đi làm phim, vì cái đó phải học mới làm được. Còn nhạc thì tự học cũng được, có gì ông chỉ dẫn thêm cho. Dũng Khùng nghe theo lời “cậu Sơn” và sau này thấy lời khuyên của cậu đúng một nửa. Đúng ở chỗ nhạc quả nhiên có thể mày mò tự học được. Nhưng không đúng ở chỗ: có học làm phim cũng… chưa chắc làm phim được!
Làm phim khó cỡ nào có lẽ Dũng Khùng đã nhiều phen chia sẻ. Ở đây chỉ nói cái sự… khùng trong phim của Dũng Khùng. Ngay cái phim đầu tiên Hồn Trương Ba, da hàng thịt của Dũng Khùng đã bị dán mác phim nhảm. Anh giao ngay một nhân vật cực kỳ nổi tiếng cho… anh Việt kiều Johnny Trí Nguyễn, vốn chuyên thủ những vai hành động. Và kể từ đó, Johnny toàn bị mời đi đóng phim hài.
Mùa phim Tết, ai cũng thích xem những bộ phim vui vẻ, phát tài phát lộc, Dũng Khùng tung ra bộ phim Nụ hôn thần chết. Để bảo vệ cái tên xui xẻo này, Dũng Khùng đã phải cãi nhau bốn ngày bốn đêm với nhà sản xuất và nhà phát hành, khẳng định tuy trong phim có chữ “chết” nhưng nó chắc chắn sẽ “sống”. Thấy Dũng Khùng cãi nhau hăng đến sùi bọt mép, các sếp nhượng bộ cho anh giữ cái tên.
Ngày mồng 1 tết, không bán được 1 vé!
Hên quá ngày thứ 2, thứ 3, những người ít ỏi đi xem bỗng dưng truyền miệng nhau và mọi người ùn ùn kéo ra rạp để coi ông “thần chết” của Dũng Khùng lợi hại tới đâu. Ông thần chết ấy là ai vào đây nếu không phải là Johnny Trí Nguyễn? Nghĩ cũng tội Johnny ghê.
Sau cái phim ấy, Dũng Khùng trở thành người bạn thân thiết của Thanh Hằng, đi đâu cũng có nhau. Người đạo diễn thấp nhất showbiz chơi với cô gái có cặp giò dài nhất showbiz. Rồi người ta đồn hai người yêu nhau, sau đó lại có tin đồn Nguyễn Quang Dũng thật ra không yêu Thanh Hằng mà yêu… Vũ Ngọc Đãng.
Tin đồn này khiến Vũ Ngọc Đãng vô cùng tức giận, đòi truy ra danh tính bằng được kẻ đã phao tin. Trái với sự nóng giận của Vũ Ngọc Dãng, Dũng Khùng vẫn bình chân như vại. Phóng viên hỏi anh sao tin đồn lớn vậy mà vẫn bình tĩnh, hay tại anh… yêu Vũ Ngọc Đãng thiệt? Dũng Khùng mỉm cười trả lời: “Tui thấy mọi người đồn vậy tội cho Đãng thôi. Nghĩ sao Đãng duy mỹ vậy mà yêu một người… xấu như tui. Tui mà là lãnh tụ của nhóm LGBT thì tui sẽ từ chối cho chính tôi vào nhóm vì… quá xấu”.
Cái sự tưng tửng hồn nhiên ấy giúp cho Dũng Khùng có nhiều bạn bè trong showbiz. Dũng Khùng có một nhược điểm và một ưu điểm. Ưu điểm là thương bạn và nhược điểm là không biết từ chối. Nên cứ bạn nhờ cái gì là “O kê hê hê hê” xông vào làm ngay. Bởi vậy ta mới thấy cái tên của Dũng Khùng trên mọi mặt trận.
Đang làm phim, làm nhạc, làm quảng cáo, làm giám khảo bỗng một hôm Dũng Khùng ngẫu hứng qua… làm văn. Người phụ trách nội dung của Thể Thao & Văn Hóa một hôm thử đề nghị Dũng Khùng viết tiểu phẩm, mật độ mỗi tuần một số. Dũng Khùng lúc đó tay cầm ly bia, tay kia vuốt tóc đã “O kê hê hê hê” mà chưa biết hệ lụy của lời hứa đó là như thế nào.
Dũng Khùng tất nhiên là người có khiếu viết lách, nếu không y đâu có viết được kịch bản phim dài tới 90 trang A4. Hồi nhỏ y học văn rất khá, toàn được 7, 8 điểm. Duy chỉ có bài phân tích tác phẩm Chiếc lược ngà, Dũng Khùng được có 5 điểm kèm theo lời phê của giáo viên: “Em không hiểu ý tác giả”. Khổ thân con ruột của nhà văn Nguyễn Quang Sáng, đã cẩn thận nhờ ba mình tự phân tích tác phẩm của mình, mà vẫn bị cho là không hiểu ý tác giả!
Quay trở lại với chuyện viết văn. Dẫu có năng kkiếu viết lách, nhưng sau rốt, Dũng Khùng không phải là Lê Hoàng, dù xét về mức độ chữ xấu như gà bới thì chưa biết “mèo nào cắn mỉu nào”. Thế nên việc viết đều đặn trong một thời gian dài với y là tra tấn. Thể Thao & Văn Hóa ngày ấy trả một chữ tới 10.000 đồng, tức chỉ cần viết 1.500 chữ (số chữ để lấp đầy một trang báo) là đã được 15 triệu ngon ơ. Nhưng chưa bao giờ Dũng Khùng kiếm được tới 10 triệu. Cứ viết được 300 chữ đã vò đầu, viết thêm 200 chữ thì bứt tai, đến 600 là ngáp ngắn ngáp dài và đến 800 thì có dấu hiệu trầm cảm. Nhưng vì đã trót “O kê hê hê hê” nên tuần nào Dũng Khùng cũng ráng viết cho xong bổn phận. Có một dạo bạn bè và các cô gái đẹp tưởng Dũng Khùng trốn nợ, vì rủ nhậu y toàn lấy lý do phải ở nhà trả nợ để khước từ!
Tội nhất là người dàn trang cho báo. Cái trang tới 1.500 chữ mới có thể lấp đầy, nhưng vốn là người ngẫu hứng, có khi Dũng Khùng gửi 1.000, có khi gửi 900 và có khi đỉnh cao gửi có 650 chữ. Sau một năm dàn trang cho các bài của Dũng Khùng, người ấy thành thục luôn kỹ năng… trang trí đường diềm. Phải vẽ làm sao cho người đọc cảm giác trang báo vẫn đầy đặn!
Lê Hoàng khi viết báo lấy tên là Lê Thị Liên Hoan, nên Dũng Khùng cũng quyết tâm lấy một bút danh cho thật oách. Thứ nhất là để cho người ta bàn tán xem cái bút danh ấy là của ai, sau là để né lời mời từ những tờ báo khác. Thế là y ký bút danh Duku. Nhưng rồi lại sợ người ta liên hệ Duku với Dũng Khùng, y bèn cẩn thận thêm vào dấu ngoặc đơn sau bút danh Duku (không phải Dũng Khùng đâu à nha).
Nhưng dù là Duku, Dũng Khùng hay Nguyễn Quang Dũng, đó cũng là một con người sống rất chân tình với bạn bè và luôn nhìn vấn đề ở khía cạnh tích cực. Dần dà, Dũng Khùng lây lan sự tích cực và cá tính của anh cho cả mọi người. Như tôi đây, trong lúc say gần chết bị dụ viết một bài về y, chưa kịp suy nghĩ gì đã hô lên: “O kê hê hê hê”.