Lo lắng mọi người sẽ hoài nghi về năng lực của mình khiến chị từng có tâm lý nôn nóng muốn được chứng minh bản thân, cố gắng thể hiện vai trò trong những việc được giao phó. Tuy nhiên giờ đây, chị thấy mình đã đằm lại và trưởng thành hơn.
“Tôi nghĩ mình đã đủ trải nghiệm để hiểu được những giá trị mình mang đến cho công việc”, chị Trần Phương Ngọc Thảo – Phó Chủ tịch HĐQT Công ty Cổ phần Vàng Bạc Đá Quý Phú Nhuận (PNJ) chia sẻ. Chị cũng là con gái lớn của Chủ tịch HĐQT PNJ, Cao Thị Ngọc Dung.
Phóng viên: Chị có thể chia sẻ về công việc hiện tại của mình tại PNJ?
Chị Trần Phương Ngọc Thảo: Năm 2019, sau 15 năm ở nước ngoài, tôi trở về Việt Nam làm việc tại PNJ, trải qua nhiều công việc từ trợ lý cho Tổng Giám đốc, tham gia đào tạo nhân sự, phụ trách chuyển đổi số… Hiện HĐQT của PNJ có 4 ủy ban trực thuộc (Ủy ban Chiến lược, Uỷ ban ESG…), với tư cách thành viên HĐQT, tôi tham gia ¾ ủy ban.
Tôi cũng phụ trách Văn phòng HĐQT với các công việc chính như xây dựng chương trình nghị sự các cuộc họp HĐQT, phụ trách quan hệ với cổ đông và nhà đầu tư… Nhiệm vụ quan trọng nhất của tôi là quản lý hoạt động quản trị công ty, mục tiêu đưa PNJ trở thành doanh nghiệp niêm yết quản trị công ty tốt vượt trên tuân thủ và hướng đến thực hành tốt theo chuẩn quốc tế.
Thực ra, trước khi có tôi, PNJ đã làm rất tốt những công việc trên, nhưng công ty kỳ vọng, với sự đóng góp của tôi, bộ máy sẽ chuyên nghiệp hơn và nâng tầm quản trị doanh nghiệp.
Là một trong những thành viên trẻ nhất HĐQT PNJ, liệu đây có phải điều kiện thuận lợi để chị phát huy năng lực?
Năm 2020, tôi tham gia HĐQT, khi ấy tôi cũng đang là Giám đốc cao cấp Chuyển đổi số. Đến đầu năm 2022, tôi trở thành viên HĐQT không điều hành. Vị trí này rất mới với tôi và không nằm trong kỳ vọng nghề nghiệp ban đầu của bản thân.
Tôi từng ngơ ngác mất nửa năm (cười) vì chưa hiểu hết tính chất công việc, chưa biết vai trò của mình sẽ đóng góp như thế nào cho sự phát triển của công ty cũng như tác động thế nào đến khách hàng và nhân viên… Điều này buộc tôi phải vừa học vừa làm, dựa trên thực tiễn doanh nghiệp để có hướng đi đúng.
Tôi lấy ví dụ như việc tôi nhận nhiệm vụ chính trong công tác tiếp xúc với nhà đầu tư nước ngoài, khối lượng công việc ban đầu khiến tôi khá… bất ngờ. PNJ có 49,9% là cổ đông nước ngoài, đa phần các quỹ tài chính, ngoài ra PNJ còn là một doanh nghiệp điển hình trong mảng bán lẻ tại thị trường chứng khoán trong nước. Điều này khiến công ty luôn nhận được sự quan tâm lớn và cá nhân tôi phải tham gia nhiều cuộc hội nghị đầu tư tại nước ngoài.
Không ít chuyến công tác tôi phải dự liên tục 4-5 cuộc họp trong ngày rồi ra sân bay về ngay. Ngoài ra, các nhà đầu tư lớn luôn có các phân tích và chuẩn bị kỹ thông tin về PNJ khiến tôi khá căng thẳng và cần tập trung cao độ trong các cuộc họp.
Đôi khi tôi không hiểu vì sao lại nhận nhiệm vụ này nữa vì bản thân thích công việc nghiên cứu, thiên về sống nội tâm. Tuy nhiên tất cả do phân công và tôi tự hào đã luôn làm tốt nhiệm vụ của mình.
Có mẹ là Chủ tịch HĐQT, liệu chị có chịu nhiều áp lực từ cái bóng quá lớn của mẹ mình không?
Rất nhiều người đã hỏi tôi câu này. Tuy nhiên, tại PNJ, tôi may mắn vì được giao nhiều mảng mới, cho tôi nhiều cơ hội khám phá năng lực bản thân. Tôi và mẹ, chúng tôi làm việc và học tập cùng nhau.
Từ xưa, trong gia đình tôi đã có văn hoá học tập cùng nhau. Thời điểm tôi đi du học, thầy cô dạy gì hay hoặc đọc điều thú vị gì thì tôi đều gửi mail chia sẻ, trao đổi với bố mẹ. Bố mẹ luôn ghi nhận và còn áp dụng nhiều điều vào thực tiễn. Sự lắng nghe giữa hai thế hệ luôn tạo nên sự giao thoa và giá trị đích thực cho hai phía.
Thời kỳ đầu mới trở về nước, tôi khá áp lực khi nghĩ rằng ai đó sẽ nói mình chưa đủ năng lực, rằng mình là con của mẹ nên mới được vậy, khiến tôi luôn “gân cổ” để bảo vệ ý kiến, cố gắng khẳng định vai trò của mình. Tuy nhiên đến giờ, tôi nghĩ đã đến lúc mình đủ trải nghiệm để hiểu được những giá trị mình mang đến và không còn nhu cầu chứng tỏ giỏi hơn bố mẹ.
Tôi thấy mình may mắn khi được lớn lên trong sự bảo bọc của bố mẹ. Sự bảo bọc có thể hiểu giống hình ảnh một cái cây được lớn lên trên một nền đất tốt, nâng niu và yêu thương chứ tuyệt nhiên không phải xây riêng một chiếc lồng sắt để nhốt nó vào. Quan trọng, cái cây được tôi luyện theo thời gian để đứng vững trước giông gió, để hạnh phúc và trưởng thành theo phiên bản riêng của nó.
Chị có chịu ảnh hưởng gì từ mẹ mình không?
Tôi nghĩ tôi được thừa hưởng ở mẹ sự kiên định. Mẹ xác định làm việc gì thì sẽ nỗ lực bằng mọi cách từ sự tự học hỏi, đến cách xử lý linh hoạt, không cố chấp cứng nhắc. Mẹ cũng dạy tôi cách lắng nghe và thấu hiểu. Đôi khi hai mẹ con tranh luận một vấn đề gì đó rất thẳng thắn, mẹ có thể lắng nghe tôi nói, không bực dọc và đợi vài ngày cân nhắc sẽ nói lại với tôi.
Sự thấu hiểu này cũng được mẹ thực hành với nhân viên PNJ. Tại PNJ, như một nét văn hoá, mọi người đều có quyền tranh luận, đưa ra ý kiến của mình và đều được trân trọng lắng nghe. Mẹ mạnh mẽ nhưng không bao giờ đặt cái TÔI vào trong công việc.
Tôi cảm phục bởi mẹ luôn dung hoà rất tốt giữa các luồng ý kiến, giảm nhiệt sự căng thẳng, thậm chí có công tác hoà giải, cho mọi người khoảng lặng để chiêm nghiệm lại. Đó cũng là nghệ thuật lãnh đạo mà tôi cần học hỏi.
Là thành viên trẻ nhất HĐQT, có bao giờ xảy ra mâu thuẫn giữa quyết định của chị và các thế hệ đi trước trong HĐQT của PNJ?
Hiện tại, trong vai trò thành viên HĐQT, tôi luôn tranh luận tốt nhất có thể, kiến nghị tốt nhất có thể. Sẽ rất khó tránh khỏi mâu thuẫn với anh chị trong ban điều hành nhưng tôi nghĩ đó là cách mình tạo ra giá trị cho công ty.
Khi làm việc ở nước ngoài, tôi đã quen với văn hoá luôn đặt công việc lên hàng đầu và đặc biệt phải bảo vệ quan điểm cá nhân của mình. Tuy nhiên, ở Việt Nam, quan điểm của mọi người đôi khi lại bị ràng buộc bởi nhiều khía cạnh, góc nhìn khác nhau và điều này khiến tôi phải tập thích nghi rất nhiều. Tuy nhiên dần dần tôi tự xây dựng kỹ năng cho mình. Tôi cố gắng để thấu hiểu mọi người xung quanh nhiều hơn, hiểu hơn về môi trường làm việc. Sự va chạm trong tổ chức theo tôi là cần thiết nhưng quan trọng là dung hoà cả hai phía.
PNJ luôn giữ tăng trưởng ổn định, phát triển bền vững gắn với trách nhiệm xã hội, cổ phiếu trong xu hướng đi lên và ở mức cao. Chị cảm nhận về đóng góp của mình như thế nào trong thành công củadoanh nghiệp?
Tôi nghĩ mình chỉ đang chia sẻ một phần vất vả với ban lãnh đạo PNJ. Ví dụ, khi tôi phụ trách quan hệ nhà đầu tư, tôi chia sẻ gánh nặng với các thành viên trong HĐQT. Khi tôi phụ trách ESG, tôi giúp HĐQT hiểu thấu hơn được vấn đề, bám sát hơn vào triết lý "đặt lợi ích khách hàng và lợi ích xã hội vào lợi ích doanh nghiệp".
Hay khi tôi bước ra xã hội, làm gì, giao tiếp như thế nào… cũng khiến họ nhìn nhận về PNJ. Ngay cả khi tôi gặp gỡ nhà đầu tư, chắc chắn trong sổ tay của họ đã có đánh giá về tôi như thế nào, năng lực chuyên môn ra sao? Nếu tôi không làm tốt vai trò của mình thì có lẽ PNJ đã bị điểm trừ rồi.
Được biết ngoài công việc chính tại PNJ, chị còn tích cực tham gia các hoạt động hội và giữ nhiều vai trò chủ chốt như Chủ tịch JCI Việt Nam nhiệm kỳ 2024, Phó Chủ tịch YBA TP.HCM. Công tác hội có hỗ trợ chị nhiều trong công việc tại PNJ?
Tôi nghĩ hội là môi trường tốt để rèn luyện năng lực lãnh đạo. Có những điều rất đơn giản nhưng phải rèn luyện để nâng tầm, kể cả sự thấu hiểu mọi người xung quanh. Nói thì dễ nhưng làm rất khó. Thế hệ các bạn trẻ rất cá tính, nhiều giận hờn (cười). Môi trường hội cho tôi sự nhạy bén trước cảm xúc của người khác. Tôi mềm mại và uyển chuyển hơn. “Uyển chuyển” là từ hay để tôi rèn luyện.
Nhân dịp Xuân mới, nếu có một thông điệp truyền cảm hứng đến các bạn trẻ khởi nghiệp, tạo động lực để họ dám "bước ra khỏi vùng an toàn", chị sẽ nói gì?
Bạn khởi nghiệp hay làm gì cũng sẽ phải đối diện với cô đơn, bởi khó có sự lựa chọn nào đều nhận được sự ủng hộ của tất cả mọi người. Tuy nhiên, hãy là người bạn tốt nhất của mình bằng cách hiểu về bản thân, mong muốn gì, giá trị của mình như thế nào, đam mê gì? Có được sự tin và sự ủng hộ chính mình thì hãy mạnh dạn theo đuổi con đường đã chọn dù có thể phải đánh đổi nhiều thứ.
Xin cảm ơn chị về cuộc phỏng vấn.
Nội dung: Hoàng Yến
Ảnh: Hoa Đinh, PNJ